Phải chăng đối với mỗi người sẽ có một cảm nhận riêng về tuổi học trò, với em đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Bước chân vào cấp 3 trong bỡ ngỡ, xa lạ nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản được nhịp đập của con tim mình. Lần đầu tiên nhìn thấy anh mọi thứ trong em như vỡ oà, trái tim không đúng nhịp như trước nữa.
Thế mà giờ đây sau hơn 3 năm rồi dường như cảm giác ấy vẫn còn nguyên dù cho anh không bao giờ đón nhận tình cảm của em. Dẫu biết đó chỉ là tình đơn phương nhưng thực sự em đã rất hạnh phúc. Em đã giấu kín nó trong suốt gần 3 năm vậy mà cho đến một ngày sắp chia tay nhau em lại lỡ nói ra tất cả với anh. Biết điều đó nhưng em chỉ nhận được từ anh lời cảm ơn và đồng thời là xin lỗi. Biết em khóc nhiều anh động viên, an ủi tôi điều đó khiến tôi càng đau hơn. Và rồi cuối cùng tôi làm em gái anh- một đứa em gái ngốc nghếch như anh vẫn hay gọi để cố quên anh đi.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét