Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Đi lạc vào thế giới của anh (Phần 6)

Đi lạc vào thế giới của anh (Phần 6) - 1Người tình Đài Loan
Sài Gòn những đêm hoa đăng, tuổi thanh xuân của tôi đã vĩnh viễn ở lại đó.
Tôi hai mươi tư tuổi mong manh như giọt nước, vừa cô đơn vừa đầy phiền muộn nhìn mùa xuân tàn lụi trên từng cánh mai vàng. Yên chở tôi đi ngang qua Hồ Con Rùa, rủ tôi vào quán cà phê Gió Bấc, chúng tôi chọn một chỗ ngồi vốn chỉ dành cho đôi tình nhân và yêu cầu người phục vụ thắp nến, tôi thường nhìn nến cháy rất lâu, ước muốn mình cũng như ngọn nến cháy kiệt cùng thân mình cho ánh sáng dù một lần thôi. Nhưng liệu tôi có đủ dũng khí hay không?
Yên hơn tôi một tuổi, là người bạn thân quý báu của cuộc đời tôi. Về sau tôi vẫn thích chơi với những cô gái hơn tôi một tuổi. Yên ít khi cười, gương mặt nhiều tàn 
nhang và giọng nói dịu dàng không tưởng nổi. Tôi yêu sự dịu dàng nơi Yên. Chúng tôi nắm tay nhau, quyến luyến khi Yên sắp phải đi xa một thời gian tìm lại người tình Đài Loan. Hai người đang yêu nhau say đắm thì anh ta biến mất. Ai đó nói với Yên là anh ta đã quay về Đài Bắc. Yên gục đầu trên vai tôi, tôi thấy vai mình âm ẩm nước. Yên vẫn thường hay khóc vì xa cách người tình. Tôi vỗ về Yên đừng buồn nữa, đừng tin vào sự vĩnh cửu trong cuộc đời, đừng tin vào những lời hứa hẹn nữa. Đừng tin nhé. Yên và tôi ôm lấy nhau. Yên nói hãy đợi Yên trở về, sớm thôi.
Cuối cùng, chỉ có Yên là người đón tôi ở sân ga, khi tôi chán gia đình, chán trường đại học, bỏ nhà mà đi. Tôi rời bỏ thành phố nhỏ, nơi có gia đình tôi, bỏ lại hết mà chẳng hối tiếc điều gì. Không một lời hỏi han dằn vặt, Yên nấu cho tôi ăn, đưa tôi đi chơi, hằng tháng trích tiền lương cho tôi tiêu vặt, kiếm hợp đồng sách cho tôi dịch. Yên chẳng bao giờ làm gì khiến tôi bị tổn thương.
Khi bơ vơ nhất, luôn có bàn tay ai đó chìa ra đỡ lấy tôi. Tựa như một phép nhiệm màu.
Căn hộ chung cư của Yên nằm trên tầng bốn, rất nhiều gió lùa vào cửa sổ. Tôi và Yên hay đứng ở ban công đếm sao. Những vì sao xa xôi huyền hoặc giữa nền trời xanh thăm thẳm, tự hỏi cuộc đời chúng tôi sẽ đi đâu về đâu, đâu là hạnh phúc. Đến khi tôi buồn ngủ mắt díu lại, tôi vào ngủ trước vẫn thấy Yên đứng đó nghển cổ lên trời mà hát. Nửa đêm tỉnh giấc, tôi không thấy Yên đâu, quờ tay mãi sang bên cạnh chỉ thấy khoảng trống lạnh ngắt. Yên rất hay biến mất trong đêm, sáng trở về rón rén thu dọn đồ đạc để đi làm. Yên luôn nhẹ nhàng. Tôi dần dần quen với điều đó.
Tôi đã nhìn thấy người tình Đài Loan của Yên. Trong một lần anh đưa Yên về. Giữa bóng tối mờ nhạt, Phương (tên của anh ta) có gương mặt hơi lạnh lùng, nhìn tôi khá lâu và chào bằng tiếng Việt không dấu. Tôi mỉm cười quay đi, khi Yên kiễng chân hôn lên môi Phương.
Yên nói với tôi là Yên rất yêu Phương, chưa có người đàn ông nào khiến Yên yêu nhiều đến thế.
“Cậu có biết cảm giác được yêu thế nào không?” Tôi mỉm cười, tôi đã yêu, hoặc đã từng cảm mến, nhưng tôi không sao nhớ nổi gương mặt của người đàn ông nào.
 Đôi khi tôi mường tượng cảm giác bàn tay ai đó chạm lên ngực mình, xoa nhè nhẹ, mơn trớn khiến tôi hân hoan, hãi sợ, nhưng rồi cảm giác ấy ngay lập tức chìm đi, chìm đi, tôi đã lãng quên những cảm xúc ấy, đi qua, đi qua. Tôi đã yêu không đam mê dục vọng.
Tôi tuổi hai mươi tư kiêu hãnh, trinh nguyên và nhu mì như Gió.
Yên nói, dù có phải mòn gót khắp Đài Bắc để tìm được Phương, Yên cũng cam lòng. Tôi nhìn bóng Yên hút dần, chấm áo màu đỏ khuất xa tầm mắt như đốm nắng. Yên đi rồi, trong đêm tối tôi sa vào trầm cảm, chẳng biết làm gì, thành phố này tôi chẳng quen ai, chỉ một mình, tôi đặt lên đặt xuống tấm thẻ tài khoản ngân hàng mà Yên để lại cho tôi tiêu xài trong những ngày Yên đi vắng. Nghĩ mãi rồi tôi quyết định viết cho mẹ một lá thư, trong đó tôi nói vắn tắt, mong mẹ tha thứ cho tội lỗi của tôi, rằng tôi đang rất yên ổn và khỏe mạnh ở một nơi xa, nhưng tôi đang cần sự giúp đỡ của mẹ. Để chắc ăn, tôi ghi hai lần số tài khoản ngân hàng của tôi ở mặt trước và mặt sau tờ giấy và tuyệt nhiên không ghi lại thông tin gì thêm về tôi cho mẹ.
Tôi biết bản tính mẹ nhân hậu tuyệt vời sẽ chẳng đời nào từ chối tôi. Quả nhiên, mẹ đã gửi cho tôi một số tiền kha khá. Khi nỗi lo lắng về tiền bạc đã được giải quyết, tôi đi ra chợ, kiếm một con mèo ú về làm bạn. Tôi đặt tên nó là Gật Gù. Gật Gù kêu khóc cả ngày khiến tôi nổi điên, tôi đi siêu thị mua cá hộp mang về dỗ dành, mãi ba ngày sau nó mới chịu im đi và bắt đầu mon men lại gần dụi vào đùi tôi. Hằng ngày tôi ôm Gật Gù và viết mail cho Yên, hỏi thăm tin tức Yên ra sao, bao giờ trở về nhà nhưng hình như Yên đã không kiểm tra hộp thư điện tử.
Tôi trống rỗng, gầy mòn và ngẫm thấy cuộc đời sao mà vô nghĩa. Hoang mang chán ghét vô cùng. Nhất là khi thành phố đang vào mùa mưa. Mưa rất to, đọng lại từng màn hơi nước mờ ảo trên cửa sổ, tôi áp mặt vào kính nhìn thấy những dòng sông bé chảy xuống đôi môi mình cuốn trôi đi hết thảy những khát khao, ước vọng của cuộc đời, tôi và Gật Gù bé bỏng, nào có khác gì nhau. Ăn, ngủ và nằm chơi. Chẳng thiết làm gì. Vậy mà tôi vẫn luôn mơ mộng mình sẽ trở thành một nữ văn sĩ.
Lười nhác khiến tôi bỏ dở cuốn sách đang dịch dở, chỉ thích nằm trong chăn nghe nhạc vào đêm mưa, đêm nào cũng mưa. Sài Gòn đang vào mùa mưa. Không gian đặc quánh, hơi ẩm xông lên bốn phía quyện với mùi hoa hồng tàn. Không ai bên cạnh, tôi lại miên man nhớ về gia đình mình, tôi nhớ đến cha tôi quyền uy ít nói, chẳng bao giờ có mặt vào những bữa cơm, nhớ em trai tôi ngoan ngoãn và tẻ nhạt như hột cơm nguội, nhớ bữa cơm nóng của mẹ không bao giờ thiếu món ăn tôi yêu thích. Vậy mà tôi lại rời xa, tìm kiếm tuổi thanh xuân, tôi đi tìm tuổi thanh xuân của tôi, nó đã đến chưa, hay đã lùi xa mãi.
Đài Bắc giờ này có mưa không?
Tiếng gõ cửa ngoài kia vang lên. Gật Gù giật mình, tôi cũng giật mình. Tưởng như mơ, rồi tiếng gõ ấy lại vang lên. Yên về rồi, phải không? Tôi váy ngủ xộc xệch chạy ra mở cửa, ngước nhìn bóng người ướt sũng trước mặt ngỡ ngàng. Người tình Đài Loan của Yên. Sao anh lại ở đây?
Phương hỏi Yên có nhà không? Tôi dựa lưng vào cánh cửa nói Yên đã đi tìm anh hai tuần nay rồi. Phương thở dài. Người đàn ông này khi thở dài gương mặt rất khó quên. “Anh biết rằng Yên sẽ đi, nhưng không ngờ cô ấy đi xa đến thế?”
“Tại sao thế? Tại sao anh biến mất?” Tôi gặng hỏi Phương.
Phương chậm chạp: “Vì anh không còn yêu Yên nữa!”.
Mưa ngày một to, cánh cửa sổ đập thình thịch. Tình thế khiến Phương không thể về. Tôi pha cà phê cho Phương, chúng tôi không muốn nói nhiều thêm, chỉ biết uống cà phê rất nhiều. Chưa bao giờ trước mặt tôi, một người đàn ông xa lạ lại mang đến cảm giác cô đơn nhiều đến thế.
Lạ thay, mắt Phương to và sâu thẳm lạ kì. Tôi muốn biết vì sao người đàn ông này khiến bạn tôi phải lặn lội kiếm tìm. Tôi muốn biết sức hấp dẫn của anh, điều đó chưa bao giờ thôi thúc tôi đến thế.
Chúng tôi chỉ nhìn nhau trong bóng tối và im lặng.
 Tôi nói rằng tôi muốn nằm nghỉ. Phương nói rằng: “Em có thể làm điều em muốn. Tôi sẽ ngồi đây cho đến khi nào hết mưa”. Tôi nói nếu mỏi lưng anh có thể nằm cạnh tôi và kịp thấy mình trơ trẽn quá.
Phương đồng ý. Anh cởi áo sơ mi và nằm cạnh tôi. Tôi ngửi thấy mùi Hugo Boss từ cổ anh. Tôi hỏi:
“Anh thích sự nồng ấm phải không?”
“Đúng thế!” Phương trả lời tôi rất tự tin.
Bỗng dưng tôi cảm thấy cơ thể mình lạnh buốt, Phương biết rằng tôi đang run rẩy, chúng tôi quay mặt qua nhau. Phương thầm thì:
“Anh có thể ôm em không?”
Tôi gật gật đầu, không nói gì. Tôi thấy mình chạm vào ngực anh, tim đập mạnh. Cánh tay anh êm ái kéo nhẹ tôi về phía anh. Tôi thấy mình bay lên, lơ lửng muốn chạm đất mà không xong. Phương vỗ về tấm lưng tôi khiến tôi cảm động ngước mắt nhìn anh. Chỉ cần thế, Phương hôn lên môi tôi, dịu dàng mãnh liệt và gắn kết hơn khiến tôi không cưỡng nổi. “Anh yêu em, yêu ngay từ khi anh trông thấy em.”Phương vừa thì thào vừa hôn tôi nhiều, rất nhiều. Anh di chuyển rất nhanh, chạm môi lên từng ngón chân của tôi, tôi vẫn thấy cô đơn; khi anh hôn lên đùi tôi, tôi vẫn thấy mình lẻ loi muốn khóc.
Toàn thân tôi nở bung như những cánh hoa rã rời vì hoan lạc và tôi bật khóc khi nhụy hoa ứa máu. Máu chảy rất nhiều, hòa vào dòng máu người đàn ông Đài Loan, tôi đã hết cô đơn khi linh hồn tôi hòa lẫn linh hồn anh.
Mưa vẫn rơi, sao mà buồn. Đau quá. Sao tôi tội lỗi thế này.
Buổi sáng. Phương đi rồi. Hôm qua anh nói anh yêu tôi. Hôm nay anh đi rồi.
Tôi bật máy tính nhận mail của Yên, bức mail duy nhất từ ngày Yên đi, Yên nói rằng Yên rất mệt mỏi, dù cố gắng đến mấy Yên cũng không thể tìm được Phương và sẽ sớm trở về nhà với tôi.
Tấm thảm đỏ rã nát, nhưng cuốn sách dịch dở và những bông hoa hồng trắng rơi rụng lả tả ngoài ban công. Tôi thu dọn lại chúng, xếp vào va li đồ đạc của mình, chẳng có gì, chỉ có vài bộ váy cũ kĩ nhàu nát và tấm gương nhỏ, tôi soi mình vào đó, rất lâu, gương mặt phản bội đẫm nước mắt của tôi, không quên bế theo Gật Gù ra khỏi căn phòng của Yên.
Tôi đã không bao giờ gặp lại Yên nữa. Suốt đời…

Socializer Widget By Blogger Yard
SOCIALIZE IT →
FOLLOW US →
SHARE IT →

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Labels

Adult English affiliate Ảnh ẢNH FACEBOOK ẢNH HÀI ẢNH HOA ĐẸP ẢNH LÃNG MẠN ẢNH NGƯỜI MẪU ÁO DÀI Art + Design ẨM THỰC bag Bé tô màu BIKINI BLOGGER books Búp bê C CAPTCHA Cắm hoa Cắt may Chơi mà học CHUYỆN CỦA SAO Chuyện Lạ clip hot Coloring - Tô màu CUỘC SỐNG Doll domain DU LỊCH Đ Đan len Đất nặn cho bé Điện thoại - Tablet E Funny G GAME Gấp giấy Gấp hộp Gấp khăn - Trang trí món ăn Giầy - Dép Gifts Giới Tính GIỚI TRẺ NGÀY NAY Gói quà - gấp nơ Google GOOGLE ADSENSE FULL guest post H Hand made hat hiteach HOA HẬU HỌC TẬP home and garden hosting HOT GIRL INTERNET INTERNET PAYMENT Iseng joomla jQuery Kết hạt KHỎE & ĐẸP KIẾM TIỀN Kinh Nghiệm L LÀM ĐẸP Làm đồ chơi làm đồ chơi từ gỗ Làm hoa giấy Làm hoa vải Làm thiệp LƯU BÚT HỌC TRÒ M Magazine making flowers Mẫu móc MẸO HAY MMO MODEL N Nail art Nến trang trí Nghệ thuật NGƯỜI ĐẸP VÀ XE Nhà đẹp O Origrami Ôtô - xe máy P Painting - Vẽ Patchwork PHẦN MỀM Play and learn for baby plugin Q R recycling S Sách tiếng anh cho bé Sành điệu Sao SAO NGOẠI SAO ONLINE SAO VIỆT SEO SEO FULL slider STYLE T TÂM SỰ template Tết dây THẾ GIỚI NGƯỜI MẪU THẾ GIỚI THỨ 3 THỂ THAO Thêu THƠ TÌNH THỦ THUẬT THÚ VUI Thư giãn TIỂU THUYẾT TÌNH CẢM TIN HOT Tin Vip tips Tóc đẹp traffic TRANG ĐIỂM Trang trí Tri thức TRUYỆN NGẮN truyện quê Túi xinh tutorial blog VĂN PHÒNG vuivui808 weaving website WEDDING wordpress