Mùa học cuối . Những gì còn và mất, chúng tôi ghi vào lưu bút. Bọn con gái bảo : "Mày viết hay, cho bọn tao mấy dòng !" Tôi sợ rằng , khi viết ra những điều hay ho mình sẽ đánh mất con người và tình cảm thật.
Giữa tiết Văn, tôi lấy lưu bút của Nga ra, nghĩ mãi vẫn không thoát khỏi việc nhắc lại hiềm khích giữa hai đứa mà kết thúc là sự hối tiếc vì đã không hiểu nhau . Nga xinh nhất lớp, còn tôi học giỏi nhất. Cô giáo yêu mỗi đứa theo cách riêng. Cô hay khen Nga, lắm lúc cường điệu đến phát ngượng. Tôi thì thường xuyên bị chỉ trích, mỉa mai . Nỗi ghen ghét ngầm ủ trong lòng làm tôi lớn và chững chạc ra . Khi ấy, tôi hiểu "Thành đạt có cái giá của nó ".
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét