Đêm, mưa bụi vẫn đều đều không dứt. Ngoài khung cửa, ánh đèn khuya rọi vào làm cho đêm trở nên huyền hoặc... Trăng đã lên từ lâu, tất cả như chìm vào khoảng lặng. Có lẽ giờ này, mọi người đang mơ màng trong giấc ngủ say . Không biết Mi đã ngồi đây tự bao giờ, ngồi đếm những hạt mưa, để lắng nghe tiếng đêm đi vào lòng từng giọt, từng giọt buồn tê tái . Đã ba năm rồi, ba năm Mi thường ngồi đấy, bên khung cửa, chờ trăng lên rồi lặn, trăng khuyết rồi lại tròn... Nhưng không biết đến bao giờ Mi mới tìm lại được vầng trăng thuở ấy, cái thuở thật xa xăm...
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét