Nàng cầm lấy điếu thuốc anh đã châm lửa , rồi đưa lên miệng rít. Anh để ý ngày xưa nàng không có cái kiểu chĩa ngón tay út khi cầm thuốc vừa điệu đà kiểu trí thức, vừa đàng điếm kiểu gái làng chơi như thế.
“Meo! meo!” – bất giác nàng bỏ điếu thuốc ra khỏi miệng và “mèo hóa” giọng mình. Thoáng thấy một con mèo nhị thể đen trắng sau tấm rèm cửa. Hình như nó có nghe tiếng gọi của nàng nhưng vẫn đỏng đảnh không chịu vào.
- Vẫn nuôi mèo à ? – Anh thở dài hỏi.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét