Tôi học Ðại học Sư phạm Cần Thơ. Cuối năm tư bắt đầu đi thực tập, thời gian hai tháng. Nơi thực tập của tôi là một trong những trường chuyên lớn của thành phố. Gần cuối đợt thực tập học trò hay có lệ tặng quà cho các thầy cô thực tập, gọi là kỉ niệm khi chia tay. Sáng tôi đi chợ, ghé vào hàng văn hóa phẩm tình cờ nhìn thấy một nhóm học sinh trường mình thực tập đang chọn mua quà. Giữa nơi ấy, tôi cũng chỉ là một khách hàng ngang hàng với các em bởi không một lời chào. Dù đã rất nhiều lần tôi đứng lớp trong hai tháng dạy dỗ chính các em, sao cái nhìn lại hờ hững thế. Câu “Nhất tự vi sư...” nghiêng ngả trong đầu tôi. Tiếng một em nữ vô tư vang lên: “Ðừng mua cái này, bả hổng biết xài đâu. Uổng tiền!” Tôi vội vã bước nhanh ra khỏi cửa hàng.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét