Tôi là đứa con gái có thể nói là... đoảng. Mẹ tôi vẫn hay bảo:
- Con gái gì mà đoảng thế thì sau này chỉ có mà ế thôi con ạ!
- Ừ, ừ ế càng tốt mẹ à, con chẳng muốn lấy chồng đâu, con muốn ở nhà với mẹ cơ – Tôi nũng nịu với mẹ.
- Thôi đi cô ạ! gớm, có ai muốn rước thì tôi cũng cho rước chứ cô như vậy mà ở nhà thì hôm nay anh này ghé, mai anh kia trêu, tôi cũng đau đầu lắm.
- Mẹ này nữa! - Tôi phụng phịu.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét