Một người bạn đã nhờ tổng đài gửi đến Như bài hát “Lời của gió” với lời nhắn: “Cuộc sống không chỉ có công việc đâu Như ạ!”
“Em có nghe thấy gió nói gì không…”- Em buông máy, thẫn thờ đến bên cửa sổ. Gió ngoài kia đang lướt qua cành mimosa lấp lánh ánh bạc trong quầng sáng mờ ảo của trăng thượng tuần. Tại sao lại là bài hát này “Anh đã thương nhớ gửi vào trong gió” Em đã ra đi. Tận cùng cao nguyên đầy gió. Thả trôi nỗi buồn bồng bềnh theo sương lãng đãng, tan trong thông rừng ngút ngàn, cuốn xuống tận vực sâu thăm thẳm. Em đã lao vào công việc, cố quên tất cả. Quên những buổi hẹn hò, quên những lần hờn dỗi, quên giọng hát thật ấm với những khúc nhạc chỉ riêng dành cho em: “ Gió hãy nói rằng tôi mong có em”. Em đã cố quên.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét