Rồi cô cũng đến thăm anh trên cánh đồng thơ mộng này. Đây là chỗ anh làm. Cả cơ quan chỉ có hai người, nhưng hôm qua, lúc nhận được điện thoại của cô, anh đã cho Ti về sớm, nên chỉ còn ở lại một mình anh. Sáng nay, anh định sẽ dậy sớm đi thăm mấy con đập, sau đó sẽ xuống đón cô. Nhưng không ngờ cô đến sớm hơn anh tưởng. Từ xa anh đã nghe tiếng reo thanh thanh của cô “chú Hiền” rồi tiếng cười trong như tiếng thủy tinh vỡ. “Chú Hiền”, giọng cô thật nũng nịu, nhưng bao giờ cũng thế, anh luôn thấy trong giọng nói của cô pha lẫn chút buồn, vi vu như những cơn gió núi thường thổi qua mái tôn của cái trạm thủy lợi này.
Read more »
0 nhận xét:
Đăng nhận xét